Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

THU HÀ NỘI

Hà Nội đã lại chớm thu rồi đó anh. Thu đến những bước chân thật khẽ,làn gió mơn man hơn trong một ban mai tinh khiết, làn sương sớm u hoài hơn như muốn níu kéo giấc mơ đêm còn nồng. Nắng lên cũng muộn hơn và dìu dịu, nhẹ nhàng làm cho phố phường Hà Nội như bỗng chốc mơ màng hơn, lắng đọng hơn. Trời cao và xanh trong hơn với những đám mây trắng bồng bềnh.Vẫn những dòng xe, người hối hả ngược xuôi, vẫn những khuôn mặt tất bật lo toan nhưng dường như cũng nhẹ nhõm , thanh thản hơn. Em hòa trong dòng người đó và bỗng nhớ anh thật nhiều. Nơi anh mùa thu không đến, nhưng em biết mùa thu vẫn đọng lại trong ký ức của anh không bao giờ có thể phai nhạt được. Xưa anh nói :Mùa thu  Hà Nội và em là tình yêu của anh, là hình ảnh đẹp và thiêng liêng nhất trong trái tim anh. Bây giờ tất cả chỉ là kỷ niệm nhưng em vẫn không thể ngăn nổi lòng buồn se sắt khi thu đang chớm về.

Bớt chút nắng và thêm vào chút gió 
Trời bỗng xanh , xanh đến ngỡ ngàng
Bớt chút giận hờn và thêm vào chút nhớ
Gửi về nơi đó chớm thu sang...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét