Trăng ngỡ mình có đôi
Ta đâu có lẻ loi
Bạn đời là...cái bóng
Mặt hồ bỗng lay động
Bóng trăng vỡ mất rồi
Đêm buông nhòa mất bóng
Vẫn một mình mình thôi!
Cả hai cùng đơn côi
Ta ngắm trăng soi sáng
Trăng ùa lại sáng soi
Thôi thì thôi đành vậy
Thế cũng vừa... một đôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét